Lúc Đồ Minh về đến nhà thì Lư Mễ đang ngâm chân. Cô thấy anh vào cửa thì vươn tay về phía anh, chu mỏ lên: “Ôm em!”
Suốt một khoảng thời gian dài Lư Mễ liên tục chìm trong cảm xúc không vui, đã lâu rồi cô không làm nũng đòi Đồ Minh ôm.
“Đợt lát nữa, lạnh.” Đồ Minh cởi áo măng tô ra đi rửa tay, thay sang bộ đồ ngủ rồi mới ngồi xuống bên cạnh Lư Mễ, trán kề trán với cô: “Tuyết ở Cố Cung đẹp không?”
“Theo ý kiến riêng của em thì tuyết đẹp nhất ở toàn bộ Bắc Kinh đều tụ hết lại ở Cố Cung rồi.” Lư Mễ lấy điện thoại ra cho anh xem, nóc nhà phủ đầy tuyết trắng xóa, lại có thêm tường đỏ phản chiếu: “Đẹp không? Nếu hôm nay anh cũng ở đó thì tốt biết mấy, em có thể dẫn anh đi xem.”
“Hôm nay anh không đi Cố Cung nhưng anh đi xem thứ khác.”
Đồ Minh lấy điện thoại ra cho Lư Mễ xem, một khu nhà có môi trường rất tốt, độ phủ xanh cực kỳ cao. Anh đã chụp mấy bức lại, cho cô xem xong thì hỏi: “Ngày mai em đi xem cùng anh nhé?”
“Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT