Hình như Lư Mễ chưa đi ăn riêng với Tracy lần nào.
Lúc ba người ngồi xuống bàn ăn của nhà hàng mới thấy khá là thần kỳ. Quán thịt hầm nồi gang vô cùng ồn ào, Tracy mặc váy công sở liền thân, hoàn toàn không ăn nhập gì với hoàn cảnh xung quanh.
Lư Mễ chậc một tiếng: “Nhìn coi, đã là sếp thì lúc nào cũng là sếp, ngồi ở đây ăn cơm cũng có thể làm người ta sợ gần chết. Cô có thể tém tém cái... ánh mắt của cô lại không?”
Bình thường ánh mắt Tracy nhìn người khác rất ôn hòa, nhưng bạn không thể nhìn kỹ vào nó, nếu nhìn kỹ bạn sẽ thấy trong đó toàn là đạo lý đối nhân xử thế, đúng chuẩn người sành sỏi.
Tracy nói cô: “Cô chột dạ gì chứ? Hay Flora thấy chột dạ? Lần nào cũng chỉ có mình cô kêu ca thôi.”
Lư Mễ bĩu môi: “Nói thế này nhé Tracy, ở công ty, tôi sợ mỗi mình cô thôi.”
“Cũng chưa chắc, tôi thấy cô cũng sợ Will lắm mà.” Tracy có toan tính riêng, khá là rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play