Trận bão lớn của Đồ Minh bùng phát vào chạng vạng.
Lư Mễ như một con thuyền rách nát đi ngang qua cơn bão, chồng chềnh chao đảo. Đồ Minh dùng cách của mình diễn giải cho Lư Mễ biết thế nào là sự mất kiểm soát của hai bọn họ.
Rèm cửa sổ ở phòng khách được kéo ra, chỉ có một ánh chiều tà soi chiếu vào trong, gương mặt Lư Mễ hứng trọn tia sáng, cô giơ tay che, ngón tay thon dài run rẩy, một lúc sau, nó chuyển sang lưng Đồ Minh, để lại một vết cào trên đó.
Dường như bọn họ đều chìm đắm trong tình yêu và dục vọng của người kia, không thể thoát ra được.
Sau khi đã hít thở đều đặn, đột nhiên Lư Mễ nói: “Anh nói ngủ với em sướng hơn với cô ta, anh đã yêu cơ thể em rồi đúng không? Hóa ra anh lại là người dâm dục như vậy. Thế này thì đổi sang người khác cũng được luôn nhỉ.”
Đồ Minh không nói gì, ngồi dậy mặc quần áo. Anh không muốn thảo luận về vấn đề này, không có ý nghĩa gì hết.
Lư Mễ thấy anh không nói thì vừa mặc quần áo vừa nói tiếp: “Em thấy hai chúng ta phải bình tĩnh lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play