Lư Mễ vào nhà hất giày ra rồi ngồi phịch xuống sofa. Hôm nay cô đã đi được một nửa con đường Vành đai hai, ít nhất trong nửa năm tới cô không muốn đi ngang qua đó nữa.
Đi mà sắp ói luôn rồi.
Đồ Minh thấy Lư Mễ không nhúc nhích y như con chó chết, bèn hỏi cô: “Mượn nhà bếp của em được không?”
Lư Mễ ủ rũ khua tay: “Ngài cứ tự nhiên.”
Cái chuyện đi bộ này rất tà ma, cắn răng đi tiếp có khi lại đả thông hai mạch Nhâm Đốc*, nhưng hễ dừng lại sẽ tiêu đời ngay. Lư Mễ nằm trên ghế sofa, cảm thấy có hơi nóng lan lên từ lòng bàn chân, hai chân vừa tê vừa căng cứng, chẳng còn tâm tư làm gì hết.
*Hai mạch Nhâm Đốc (任脈): trong quan điểm của y khoa cổ truyền phương Đông thì mạch Nhâm cùng với mạch Đốc tạo thành hai mạch chủ trọng trên cơ thể con người (một mạch thâu tóm các kinh dương và một mạch thâu tóm các kinh âm).
Cô thầm mắng Đồ Minh một trận trong lòng, không hết giận được bèn gọi Đồ Minh đang rửa rau trong bếp: “Đây mà là hẹn hò gì chứ! Ngài ngẫm lại xem ngài đối xử với tôi thế có đúng không? Lần đầu tiên hẹn hò ôm cốc giữ nhiệt đi dạo Vành đai hai, có phải lần thứ hai ngài sẽ đưa tôi đi đánh Thái Cực Quyền, lần thứ ba thì đi vẽ quốc họa* không hả?! Tôi nghĩ hộ ngài hết rồi đấy! Sau này cứ hẹn hò như thế đi! Thiếu cái nào tôi cũng không đồng ý! Tôi muốn trải nghiệm tuổi xế chiều sớm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT