Có người mang trái tim giống như hổ phách, sạch sẽ trong suốt, chỉ cần liếc mắt cái là có thể nhìn thấy năm tháng lắng đọng lại bên trong nó.
Giống như viên Lư Mễ cầm trong tay.
Cô nằm trên giường, ngắm nhìn viên hổ phách tỏa ánh huỳnh quang dưới đèn ngủ. Cô kiếm được nó vào một năm đi Phan Gia Viên, ngay khi nhìn thấy nó cô đã thích rồi.
Mấy lời Đồ Minh nói làm cô nhớ tới viên hổ phách này, không biết sao lại thế. Có lẽ cô cảm thấy mình đã bị Đồ Minh nhìn thấu một cách tỉnh bơ.
Đèn vừa tắt, mảng tối đen bao trùm. Lư Mễ mở to mắt giữa đêm đen, nhớ tới Đồ Minh đứng đối diện mình nghe nhạc. Ánh mắt ấy của anh trong veo, có cả ánh sáng lấp lánh, đó là dáng vẻ thiếu niên hiếm thấy. Cô nhắm mắt lại vẫn thấy anh, anh nói người thật lòng sẽ ở lại, đồng thời mãi mãi đuổi không đi.
Dù mở mắt hay nhắm mắt, tất cả mọi thứ của người này đều đúng.
Tám mươi phần trăm mình thích anh ta thật rồi, Lư Mễ thầm nghĩ vậy. Nếu không mình trằn trọc gì chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play