Dương Sóc mùa này vẫn là núi non sông nước ấy, phong cảnh dọc đường vẫn đẹp như tranh vẽ, không có gì thay đổi.
Khách sạn mà hai người chọn nằm ngay bên bờ sông, đẩy cửa sổ ra là thấy núi sông Quế Lâm sương mù giăng mờ mịt. Núi ở đây là kiểu núi dốc đứng với hình dạng kỳ lạ, nước của dòng sông Li Giang mang màu xanh biếc lại trong vắt. Nhá nhem tối rồi nên hai người đều hơi lười, muốn đặt đồ ăn về rồi ngắm những ngọn núi và cả dòng Li Giang bên cạnh.
“Vãi, không được rồi, Will bảo chị ra ngoài xem xét đặt bàn mời tiệc.” Đột nhiên Lư Mễ nhớ ra nhiệm vụ đột xuất mà Đồ Minh giao cho mình: “Đi thôi, chúng ta đi ăn một bữa thật ngon, đi thử món.” Lư Mễ nháy mắt với Thượng Chi Đào.
“Xem thực đơn thôi, về sau công ty không quyết toán cho chị đâu.” Thượng Chi Đào cứ cảm thấy Đồ Minh có thể làm ra hành vi không quyết toán khoản tiền ứng trước này lắm. Hôm đó nghe Daisy và Serena tán gẫu rằng Đồ Minh xem chi phí tạm ứng rất kỹ.
“Do anh ta bảo chị sắp xếp tiệc chiêu đãi mà, không ăn thử trước thì làm sao mà biết có ngon không? Không quyết toán tiền ứng trước cho chị thì chị bắt anh ta mời lại.” Lư Mễ hừ một tiếng.
“Cứ đối chọi với anh ấy thế này thì làm sao ngủ với anh ấy được? Em quan sát thử rồi, bình thường Will cực kỳ cẩn thận, không cho người khác cơ hội đâu.” Thượng Chi Đào tổng kết về Đồ Minh: Làm việc công bằng, đối xử bình đẳng với mọi người, trong cuộc họp không thảo luận hoặc tranh luận với Luke, là một người đúng mực.
“Không cho cơ hội thì chị tự tạo cơ hội là được. Chị không tin không tóm được thầy đồ già như anh ta.” Lư Mễ nói xong thì phì cười, cà lơ phất phơ, không biết cô nói thật hay giả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT