Người nhà họ Lư thấy rất mới lạ, nhóm chat gia đình nổ tung, ai cũng muốn xem người đàn ông mà Lư Mễ theo đuổi trông thế nào. Thím Hai nhanh tay chụp Đồ Minh một phát rồi gửi vào nhóm: [Đây.]
[Đây chẳng phải thằng bé đánh nhau giúp Lư Mễ sao?] Lư Quốc Phú nhìn thấy ảnh chụp Đồ Minh thì nhớ tới cậu chàng ra tay nhanh nhẹn vào nửa đêm hôm đó. Ông ấy từng làm công an, mà công an rất thích người có võ: [Tiểu Lư Mễ của bác được quá nhờ! Xông lên cho bác!]
[Bao nhiêu tuổi? Người ở đâu?] Lư Quốc Khánh hỏi.
Lư Mễ thấy người này một câu người kia một câu trong nhóm chat gia đình thì nói với thím hai: “Bọn cháu còn chưa biết gì về nhau nữa, thím nhanh tay thật đấy! Chỉ với tốc độ đỉnh chóp này của thím, cháu thấy thím có thể đi làm hai mươi năm nữa!”
“Được thế thì còn gì bằng.” Thím Hai nói chuyện phiếm với Lư Mễ: “Thím Hai chỉ tự mơ mộng thôi. Vừa nãy còn nghĩ Lư Mễ thương thím Hai nên tới làm việc giúp thím, ai ngờ vì đàn ông nên Lư Mễ mới tìm tới thím. Ôi!”
“Hì hì.” Lư Mễ cười khì, thấy Đồ Minh đập một quả tuyệt đẹp thì chậc một tiếng.
Gần đây Lư Mễ đã hiểu ra một chuyện, đó là không thể nhìn bề ngoài mà đánh giá đàn ông có mạnh bạo hay không. Nếu nhìn bề ngoài, chắc chắn người như Trương Kình mạnh bạo nhất, nhưng trông Đồ Minh lịch sự nhã nhặn vậy thôi, chứ mà đánh nhau y như cầm thú. Lư Mễ thích cầm thú.
Cuối cùng cô cũng đặt mua dụng cụ, quyết định phải xông vào trong nhóm bạn của Đồ Minh. Chỉ cần thực hiện đủ các bước, cô không tin Đồ Minh có thể chạy ra khỏi nhà cô một lần nữa.
[Không đúng nha Lư Mễ.] Đột nhiên Thượng Chi Đào gửi một tin nhắn đến: [Coi điệu bộ này của chị không giống chỉ muốn ngủ một lần là thôi!]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT