Đồ Minh nhìn Lư Mễ, hai má cô ửng đỏ, cô cúi người xuống lấy cốc trà bên cạnh bàn. Nắp sứ trắng va vào miệng cốc làm phát ra âm thanh lanh lảnh, ngửi kỹ sẽ nhận ra có hương hoa nhài trong không khí.
Lư Mễ âm thầm quyết tâm, phải mớm hớp trà nhài trong miệng cho anh, nếu khó chịu thế này, chi bằng cả hai đều không sống nữa, cùng nhau làm chuyện khốn nạn tốt biết mấy!
Quả nhiên, khi lớp da cừu bị lột bỏ, bản chất loài sói sẽ lộ ra. Cô cầm ly rượu ngồi vào ghế trống bên cạnh anh, nghiêng đầu nhìn anh. Ban đầu ngón tay cô tựa như vô ý lướt qua đầu gối anh, thấy anh có vẻ như dù núi Thái Sơn sụp xuống ngay trước mắt thì vẫn bình thản, cô đoán anh chỉ đang giả bộ làm con sói đuôi to thôi chứ thật ra anh cũng giống cô, muốn diễn một vở kịch đơn giản mà trai đơn gái chiếc nên diễn.
Sau đó, lòng bàn tay cô dán sát vào đầu gối anh rồi chậm rãi lần lên. Nhận ra cơ bắp anh đang căng cứng mà anh vẫn không động đậy gì, cô bèn nghiêng người về phía trước, dán môi vào gần, ngay sau đó cất lời: “Nóng không? Hay là chúng ta cởi ra rồi uống nhé?”
Hơi thở ấm nóng, vẻ mặt lẳng lơ, hệt như yêu quái xuất hiện vào ban đêm ở thời cổ đại, muốn hút máu trên người chàng thư sinh.
Rất mê hoặc.
Nói mấy lời gì đâu! Đồ Minh nghiêm khắc phê bình cô trong lòng.
Lư Mễ thấy Đồ Minh mím môi không nói gì, giống như đã dao động rồi. Cô tuân theo quan điểm hãy tận hưởng giây phút tuyệt vời mà ta đang có, quyết định không làm thì thôi, đã làm thì làm tới cùng luôn.
Mang theo lòng quyết tâm, cô ngồi lên đùi anh, kéo theo cả hương thơm luôn mãnh liệt trên cơ thể cô ập đến. Mùi thơm ấy chui vào miệng mũi người ta, vương vấn không rời. Đồ Minh hơi nhăn mặt, Lư Mễ nhìn từ trên cao xuống, thấy lông mi anh hơi cong lên, đột nhiên cảm thấy anh hơi nữ tính.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT