Đến khách sạn, dạ dày Đồ Minh bắt đầu khó chịu, anh uống thuốc rồi nằm lên giường. Bình thường anh không yếu ớt thế này, cũng tại trưa ăn món giang hồ vừa dầu mỡ vừa cay, tối lại ăn lẩu cay với uống rượu, dạ dày có chút không chịu nổi. Đau dạ dày đọc sách không vào nên anh đành bật tivi xem tạm, chờ thuốc có tác dụng.
Chuông cửa vang lên, anh ra mở cửa thì thấy Lư Mễ đứng bên ngoài. Cô vẫn mặc bộ đồ lúc lên núi, tay xách một hộp đồ ăn, tóc ướt mồ hôi dán lên mặt.
“Khách sạn không có cháo nấu sẵn nên tôi qua quán bên cạnh mua một bát. Đau dạ dày ăn ít cháo trắng dưa muối lót dạ sẽ đỡ.” Cô đưa cháo cho anh. Lúc này cô không còn là người nói muốn ngủ với sếp mới ở trong thang máy nữa, mà chỉ là một cô gái nhiệt tình, tốt bụng, thích giúp đỡ người khác.
Anh có chút cảm động khó nói rõ được. Anh biết Lư Mễ không phải kiểu người đi mua cháo cho anh vì anh là cấp trên, cô đi mua cháo chỉ vì anh từng giúp đỡ cô, cũng có thể cô thích làm chuyện này. Nghĩ như thế sẽ khiến tình cảm trong bát cháo này thoạt nhìn có vẻ cực kỳ đơn thuần.
Anh nhận cháo, vẫn còn ấm: “Cảm ơn cô.”
“Hì hì, không cần khách sáo, người nhà cả! Ngài ăn đi nhé, có gì thì gọi cho tôi, tôi sẽ đến ngay!”
“Được, phiền cô quá. Đi ngủ sớm đi, ngày mai phải làm việc cả ngày đấy.”
“Được!”
Đồ Minh ăn một bát cháo nóng thì thấy đỡ hơn. Diêu Lộ An gửi tin nhắn đến trước khi anh đi ngủ: [Chiều mai tôi đến nơi, hai ngày qua đã ăn được món giang hồ ngon nào chưa?]

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play