Khi bé Sơ và bé Nhất hai tuổi, lần đầu tiên hai đứa thấy hứng thú với cái thứ thường kêu râm ran trong ngực mẹ.
Hai đứa ôm đùi mẹ đòi mẹ lấy ra cho mình xem rốt cuộc đó là thứ gì.
“Có gì mà xem chứ? Hai đứa có hiểu đâu.” Lư Mễ ngồi xổm xuống, móc một cái bầu hồ lô trong túi áo măng tô ra. Cái bầu hồ lô này được dùng rất nhiều năm rồi, đã đổi màu từ lâu, đỏ thẫm, rất đẹp. Cô mở nắp hô lô ra, chờ một lúc, một con dế bò ra ngó dáo dác.
“Thấy chưa? Đây là thứ mẹ mấy đứa chơi từ nhỏ tới lớn, chưa biết chừng tới thế hệ hai đứa thì không thích chơi nữa. Thế hệ hai đứa chỉ thích chơi điện thoại, máy tính, ipad thôi, nhưng cái này ấy à, nói thế nào được nhỉ? Là cái hồn tuổi thơ của mẹ hai đứa đấy.” Lư Mễ giảng giải với hai nhóc một lúc lâu, thấy hai đứa chớp mắt có vẻ hứng thú thì nói: “Đây là dế!”
“Từ nhỏ mẹ hai đứa đã ủ dế rồi. Thứ này mang bên người, nghe nó kêu vui tai lắm!” Lư Mễ vô cùng hào hứng phổ cập kiến thức về dế cho các con rồi cất bầu hồ lô đi.
“Hay là chúng ta mua cho hai đứa nó mỗi đứa một con nhé?” Lư Mễ hỏi Đồ Minh.
“Không sợ hai đứa nó làm chết dế à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT