Cố Tuấn Xuyên nhất quyết không chịu giúp Tô Cảnh Thu việc này. Anh nói với Tô Cảnh Thu: "Hôm nay dù cậu có gọi tôi là bố thì tôi cũng không tiếp tay làm điều sai trái đâu. Cậu có chuyện thì tự đi mà nói, sao cứ phải trốn? Cậu định trốn đi đâu? Trốn lên trời chắc? Trốn được hôm nay thì trốn được cả ngày mai à?"
Lúc này, Tư Minh Minh lại gửi thêm một tin nhắn: "Em đi tìm chỗ ăn trước, khi nào anh xong thì đến. Nếu không, đặt lịch lại thì phải đợi thêm vài ngày nữa."
Cố Tuấn Xuyên nhìn thoáng qua điện thoại của Tô Cảnh Thu rồi châm chọc: "Đi đi! Muốn ly hôn đến thế, hôm nay sao lại nhát gan rồi?"
Tô Cảnh Thu đứng dậy định ra ngoài, nhưng đi đến cửa lại quay trở về. Anh nhớ đến lời Cố Tuấn Xuyên từng nói với mình: Đừng có nổ nữa, cầm được giấy ly hôn rồi hãy tính. Anh cứ tưởng quyết tâm ly hôn của mình rất vững vàng, nghĩ rằng cuộc hôn nhân này chắc chắn phải chấm dứt. Nhưng giờ thì hay rồi, Cố Tuấn Xuyên nói không sai, anh đúng là đang "nổ".
"Ngay từ đầu tôi đã biết, lời nói ly hôn trong lúc nóng giận chẳng có giá trị gì." Cố Tuấn Xuyên cười nhạt: "Người thật sự muốn ly hôn, ai đi khắp nơi mà rêu rao?"
Tô Cảnh Thu chỉ tay về phía anh ấy một cách bất lực rồi quay người rời đi.
Trốn tránh không phải là cách, càng không phải điều mà một người đàn ông nên làm. Với tính cách của Tư Minh Minh, cô chắc chắn sẽ đợi trước cửa cục dân chính, anh không đến thì cô không rời đi. Mà lần này cũng chẳng phải chuyện ganh đua gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play