Tư Minh Minh bỗng nhớ đến Nhiếp Như Sương. Lúc bà nhắc đến Hồ Nhuận Kỳ cũng cùng một thái độ, rất ghét bỏ, và cũng gọi anh ta là "ếch bốn mắt"! Cô nghi ngờ hợp lý rằng, những người như Nhiếp Như Sương và Tô Cảnh Thu, hễ không thích ai đeo kính thì đều gọi chung là "ếch bốn mắt".
"Đó là cộng sự của em." Cô giải thích.
"Vậy thì vẫn là ếch bốn mắt." Tô Cảnh Thu không quan tâm. Dù là ai, kể cả vua chúa, anh cũng phải nói thẳng: "Gã đó chính là ếch bốn mắt!"
Lần này Tư Minh Minh thật sự không nhịn nổi, bật cười thành tiếng. Cô bắt đầu tin vào định mệnh: người chồng cô vô tình chọn, lại có cái nhìn giống y hệt mẹ mình.
"Em cười vì cũng thấy gã là ếch bốn mắt chứ gì!" Tô Cảnh Thu nói.
Tư Minh Minh chỉ gật đầu, cúi xuống ăn cơm. Món ăn là suất ăn đặc biệt Tô Cảnh Thu làm riêng cho cô, đủ dinh dưỡng, vừa khẩu vị, lại được điều chỉnh nước sốt theo ý thích. Cô ăn rất ngon miệng.
"Sau này buổi tối em đến nhà hàng của anh ăn cơm đi." Tô Cảnh Thu nói: "Nhà mình mở nhà hàng, cần gì phải ăn cơm ở căng tin? Căng tin của công ty em anh biết mà, đủ loại đồ ăn từ Nam ra Bắc, nhưng không tinh tế chút nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play