Quan điểm "bình đẳng" của Tô Cảnh Thu không phải không có lý.
Tư Minh Minh quyết định nhường anh một lần, bèn ôm chiếc gối sang phòng ngủ của anh. Cô đã chỉnh lại trang phục chỉnh tề, bước đến mép giường dưới ánh mắt giận dữ của anh, đặt gối xuống, trèo lên giường và nằm xuống. Cô thật sự không biết chiều lòng người, hoàn toàn khác biệt với bất kỳ phụ nữ nào từng ở bên cạnh Tô Cảnh Thu. Cô đúng là một kiểu người lập dị, khó đoán và khác thường.
"Anh vẫn chưa xong à?" cô hỏi.
Tô Cảnh Thu không trả lời. Cách họ nhìn nhận chuyện chăn gối hoàn toàn trái ngược nhau. Anh là kiểu người tùy hứng, lúc muốn là bất chấp tất cả, không thích kiểu rụt rè còn phải tắt đèn. Trong khi đó, Tư Minh Minh lại thích từng bước chậm rãi, không quá dài dòng, vừa phải là dừng.
"Xong cái quái gì?" Tô Cảnh Thu bực bội: "Sao cô cứ đánh với đập mãi thế? Còn nữa, cái thói quen đó của cô là sao, tự mình vui vẻ xong rồi bỏ mặc à?"
"Lần sau sẽ sửa." Cô đáp rất thành thật: "Mấy chuyện này vốn dĩ cũng cần sự hòa hợp. Có thể anh từng gặp người vừa gặp đã ăn ý, nhưng tôi thì chưa bao giờ." Sự chân thành của cô làm anh không thốt nên lời.
"…Cô thật là…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play