Ngôi nhà yên tĩnh của Tô Cảnh Thu chỉ thêm một người mà thôi, vậy mà như thể có cả nghìn quân xông vào. Tư Minh Minh rõ ràng là một người rất trầm lặng, nhưng Tô Cảnh Thu cứ cảm thấy nhà cửa ồn ào không chịu nổi. Dù cô làm việc tại nhà, ngồi trong phòng làm việc gõ máy tính, anh vẫn cảm giác tiếng bàn phím xuyên qua từng bức tường, chui thẳng vào tai anh; khi cô tắm, anh lại tưởng như nước đổ lên người mình, rửa sạch anh từ đầu đến chân; khi cô đi lại, bước chân nhẹ nhàng thôi nhưng với anh, đó lại như tiếng giày nện đều đặn, cô đang kiêu hãnh tuần tra khắp nhà.
Sai lầm của Tư Minh Minh là ở chỗ cô là một người sống, là một cơ thể đang thở. Tô Cảnh Thu không thể nào quen được, quyết định ra ngoài để tìm chút yên tĩnh.
Ra ngoài thì đi đâu? Anh nghĩ, thôi thì đến nhà bạn thân vậy. Bạn thân của anh, Cố Tuấn Xuyên, là một người còn chăm chỉ hơn cả anh. Tô Cảnh Thu tự nhận mình là người có chí lớn, nhưng trước mặt Cố Tuấn Xuyên, anh chắc chắn chỉ là hạng trung bình.
Khi anh đến nơi, Cố Tuấn Xuyên và Cao Phái Văn đang bận rộn thiết kế sản phẩm mới. Nhìn thấy bộ dạng uể oải của Tô Cảnh Thu, Cao Phái Văn liền tháo thước dây trên cổ, quăng thẳng vào người anh, yêu cầu anh làm việc cùng để "học làm người nghiêm túc".
"Cảm giác kết hôn thế nào rồi?" Cao Phái Văn hỏi: "Sao không dẫn vợ đến cho tôi gặp?"
"Vợ tôi à..." Tô Cảnh Thu cười gượng, không biết phải nhận xét sao. Cao Phái Văn là một người phụ nữ rất giỏi, nhưng từ khi quen Tư Minh Minh, anh phát hiện cái giỏi của hai người này không giống nhau. Ít nhất, anh không sợ Cao Phái Văn, nhưng lại sợ Tư Minh Minh.
Đúng vậy, sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play