Lục Viễn Thu nhắm mắt lại, cảm giác khoan khoái như được tắm mưa xuân.
Một lát sau, anh bất đắc dĩ mở mắt, “Phụt!” Một tia nước phun ra từ miệng anh. Lục Viễn Thu cúi xuống nhìn, thấy đũng quần mình ướt sũng.
Anh ngẩng lên, lẩm bẩm: “Kiếp trước là vòi hoa sen à? Phun xa thế?”
“Xin lỗi!”
Bạch Thanh Hạ vừa xấu hổ vừa cuống quýt, vội vàng đứng dậy rút mấy tờ giấy ăn trên bàn.
Cô cẩn thận tiến lại gần, nhẹ nhàng lau mặt cho Lục Viễn Thu, lại nghe ang nói: “Không phải… uống nước mình rồi thì sao? Kỳ thị mình thế? Phản ứng mạnh vậy?”
Mặt Bạch Thanh Hạ đỏ bừng, vội vàng lắc đầu: “Không, mình chỉ là… chỉ là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play