Không hiểu sao, dù chưa ra khỏi bóng tối nhưng được một bàn tay ấm áp nắm lấy dắt đi, Lục Viễn Thu dường như bớt sợ hơn hẳn.
Nếu 12 năm trước dưới đáy giếng khô cũng có người nắm tay mình như vậy, chắc chắn anh đã không sợ hãi đến thế.
Bạch Thanh Hạ dắt Lục Viễn Thu ra khỏi hành lang, xuống cầu thang, rồi thẳng tiến đến khoảng sân trống trên sân vận động.
Vầng trăng tròn treo lơ lửng trên nền trời đêm, sáng tỏ và xinh đẹp, dát bạc lên cả thảm cỏ xanh mướt.
Tuy xung quanh vẫn còn tối đen, nhưng nhìn thấy ánh trăng, Lục Viễn Thu đã thấy dễ chịu hơn nhiều.
Anh nằm bệt xuống bãi cỏ, người ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Bạch Thanh Hạ liếc nhìn anh, muốn tiếp tục ở bên cạnh, bèn lặng lẽ ngồi xuống, nhẹ nhàng ôm lấy hai đầu gối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT