Lưu Dương quay đầu liếc cậu ta một cái, tâm trạng buồn bực mở miệng: "Không phải, đội bóng trường ngoài Trương Dật Phi ra, thì không ai biết úp rổ cả, có lẽ chỉ là khoác lác thôi, để tao đi xem thử."
Tuy rằng chưa xác thực là thật hay không, nhưng nghe Lưu Dương nói vậy, trong lòng Tào Sảng có chút hả hê.
Cậu ta cười nói: "Nếu Thất Trung có người thứ hai biết úp rổ, thì vị thế bóng rổ chân thần của đại ca Trương Dật Phi của mày chẳng phải lung lay à?"
Lưu Dương hừ lạnh một tiếng: "Chuyện nhỏ thôi, trận đấu lần này rất quan trọng với Trương Dật Phi, cậu ấy nhất định phải thắng."
Nghe vậy, ánh mắt Tào Sảng khẽ động. Trận đấu rất quan trọng ư?
Lẽ nào trận đấu này còn có ý nghĩa sâu xa nào khác với Trương Dật Phi sao?
"Trương Dật Phi đâu?" "Đánh xong trận là đi ăn cơm với bạn gái ở nhà ăn rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT