Lục Viễn Thu nghe vậy nghiêm mặt hỏi: "Sao thế ạ?"
Lục Thiên và vợ nhìn nhau, nói: "Bố với mẹ đang bàn nhau, xem có thể liên hệ bác sĩ cho chú Bạch của con không, xem cái bệnh thần trí không rõ của chú ấy."
Nghe vậy, Lục Viễn Thu cười nói: "Chuyện tốt mà, cứ liên hệ đi ạ."
Tô Tiểu Nhã thở dài: "Chuyện tốt thì tốt thật, nhưng mẹ sợ con bé Thanh Hạ nó lại thấy áy náy, cảm thấy nợ chúng ta nhiều quá."
Lục Viễn Thu gật đầu: "Chắc chắn là em ấy muốn bố mình khỏe lại rồi, nên có lẽ sẽ không từ chối ý tốt của chúng ta đâu, nhưng trong lòng chắc chắn sẽ thấy áy náy. Sau này ở chung với nhà mình lại càng không tự nhiên. Mẹ nói đúng đấy, em ấy là người như vậy."
Lục Thiên thở dài: "Thật ra cũng không hẳn là nợ đâu, chữa khỏi lão Bạch, biết đâu lại moi được cái công thức bí mật gì đó từ lão ta, sau này có ích cho con đấy chứ."
"Nhưng mà nếu lấy cái đó làm lý do, thì nhà mình lại thành ra thực dụng quá... Con xem, làm người thật khó quá đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play