Đang ăn, Lục Viễn Thu không nhịn được nữa, lên tiếng:
"Cậu cũng ăn đi, đừng chỉ lo cho bố cậu ăn, bố cậu biết dùng đũa mà, ở bệnh viện tớ đã thấy chú ấy dùng rồi."
Lục Viễn Thu để ý thấy Bạch Thanh Hạ vẫn luôn bưng bát, dùng đũa đút cho chú Bạch ăn, bản thân cô đến giờ vẫn chưa động đũa.
Hơn nữa, cô còn đặc biệt lấy một cái bát mới, gắp từ mỗi món ăn một ít ở rìa đĩa cho vào bát, rồi bưng bát đó ngồi bên cạnh đút cho bố.
Cứ như thể bốn món mặn một món canh trên bàn này chỉ chuẩn bị cho một mình Lục Viễn Thu, còn cô và bố không xứng đáng được ngồi vào bàn ăn vậy...
Cảm giác này khiến Lục Viễn Thu có chút khó chịu.
Mình là khách thì đúng rồi, nhưng thân phận của mình cũng không cao quý đến mức đó!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT