"Kiều Dực." Khi hai con sư tử đực quay trở về, Kiều Dực suốt dọc đường đều im lặng. Trong đầu cậu liên tục suy nghĩ về rất nhiều chuyện, cố gắng sắp xếp rõ ràng các mối quan hệ. Nhưng chưa kịp nghĩ sâu hơn, cậu đã nghe thấy giọng nói của Mạc Nhĩ.
Kiều Dực ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Nhĩ.
"Đối với A Hành, ngươi là một sự tồn tại vô cùng đặc biệt." Mạc Nhĩ hôm nay có chút khác lạ, không biết có phải do lời của Saien hay không khiến nó trở nên như vậy. Nó tiếp tục nói: "Ngươi còn nhớ ta đã từng nói với ngươi, đừng chạy trốn không? Ngươi sẽ không thể thoát khỏi phạm vi săn mồi của A Hành đâu."
"Ta nhớ." Đối với Kiều Dực, câu nói này chẳng khác nào một cơn ác mộng. Cậu đã mơ thấy nó nhiều lần, đến mức cái đuôi cũng cứng đờ, đôi tai lông xù vì cảnh giác mà hơi cụp xuống.
"Vậy nên, khi hôm đó A Hành tìm thấy ngươi…" Mạc Nhĩ tiến lại gần, ghé sát tai Kiều Dực, hạ giọng nói: "Ta đã nghĩ nó sẽ giết ngươi. Nhưng nó không làm vậy. Không những không giết ngươi, mà còn đưa ngươi đi săn, còn sống cùng. Chỉ bởi vì nó nói rằng ngươi có một mùi hương quen thuộc… Ta thực sự không hiểu, rốt cuộc đó là mùi hương thế nào mà có thể khiến nó thay đổi lớn đến vậy."
"Vậy ngươi muốn nói gì?" Kiều Dực có linh cảm Mạc Nhĩ còn chưa nói hết.
"Nếu những gì Saien nói là thật…" Mạc Nhĩ hít sâu một hơi, rồi tiếp tục: "Thì rất nhanh thôi, ngươi sẽ thấy A Hành sẽ làm gì với kẻ mà nó căm ghét."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT