“Kiều Dực!” A Hành đột nhiên quay đầu nhìn Kiều Dực đang chơi đùa bên bờ hồ cùng hai con sư tử con. Giọng nói của hắn trầm xuống, mang theo chút không vui: “Lại đây.”
Kiều Dực chỉ có thể liếm lông hai con sư tử nhỏ vài cái, sau đó đứng dậy đi về phía A Hành.
“Nằm xuống.” A Hành đang liếm móng vuốt sắc bén của mình, thấy Kiều Dực không nhúc nhích, đôi mắt sư tử ánh lên vẻ lạnh lùng: “Muốn ta lặp lại lần nữa không?”
Giọng điệu này thật sự quá quen thuộc, Kiều Dực cảm thấy như quay lại mấy tháng trước. Cậu thực sự không hiểu A Hành lại tức giận vì chuyện gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm xuống bên cạnh.
“Ta sẽ ăn thịt ngươi sao? Cách ta xa như vậy, nhưng lại chịu dính lấy Mạc Nhĩ.” A Hành đặt móng vuốt lên tảng đá, đôi mắt sư tử chăm chú nhìn Kiều Dực, dường như đang quan sát phản ứng của cậu.
“Không có.” Kiều Dực thở dài, chỉ có thể dịch lại gần A Hành vài bước rồi nằm xuống.
Lúc này A Hành mới hài lòng một chút, hắn lắc lắc bờm sư tử màu vàng óng, sau đó cúi đầu liếm bộ lông còn hơi ướt của Kiều Dực. Giọng điệu của hắn cũng hòa hoãn hơn một chút, hắn lại hỏi: “Ta và Mạc Nhĩ, ai đẹp hơn?”
“……” Kiều Dực hơi khựng lại, sau đó thành thật trả lời: “Ngươi đẹp hơn.”
A Hành thực sự là một con sư tử rất đẹp, bờm vàng rực rỡ bao quanh cổ, đường nét cơ bắp trơn tru, bộ lông mềm mượt. Trước khi gặp A Hành, Kiều Dực vẫn nghĩ sư tử trông không có nhiều khác biệt. Nhưng sau khi nhìn thấy A Hành, cậu mới hiểu thế nào là vẻ đẹp mang đầy uy lực.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT