Mực nước trong hồ nước ngày càng hạ thấp nhanh hơn khi nhiệt độ dần tăng cao, những cuộc chiến tranh giành xung quanh đó cũng ngày một nhiều hơn.
“Ba ba.” Tiểu Vĩ cúi đầu uống nước, sau đó lại quay sang liếm móng vuốt của Kiều Dực, theo thói quen cọ cọ hai cái.
Kiều Dực khẽ đáp lại rồi nhìn mực nước đang hạ xuống trong hồ, bên cạnh vẫn còn vết máu chưa khô, không biết con mồi xui xẻo nào đã gặp phải kẻ săn mồi ở đây.
Những ngày gần đây, A Hành tâm trạng không tốt, đến cả linh cẩu cũng không dám lảng vảng trước mặt nó. Mấy hôm trước khi Kiều Dực và những con khác trở về, Mạc Nhĩ đã nhìn thấy xác một con linh cẩu bị giẫm nát, vừa nhìn đã biết ngay là tác phẩm của A Hành.
“Vết thương của ngươi lành đến đâu rồi?” Giọng của Mạc Nhĩ vang lên từ phía sau. Kiều Dực không ngẩng đầu lên, Mạc Nhĩ liền dừng lại bên cạnh, cũng cúi xuống uống mấy ngụm nước rồi nghiêng đầu nói: “Lát nữa ta dẫn ngươi đi săn nhé?”
“Được.” Kiều Dực đáp lại.
Trong thời gian này, Tiểu Vĩ đã dần quen thuộc và bớt cảnh giác với Mạc Nhĩ. Thi thoảng nó cũng thử mon men lại gần mà Mạc Nhĩ cũng chẳng để tâm, chỉ vẫy đuôi mặc cho con non cắn đùa.
“Thực ra ngươi cũng không phải kém may mắn lắm đâu. Xét về thực lực hiện tại, ngươi không hề thua kém mấy con sư tử đực của đàn Hilde, dù gì cũng là do A Hành đích thân dạy dỗ mà.” Mạc Nhĩ dừng lại một chút, rồi thở dài: “Chỉ là vận may của ngươi quá tệ. Từ trước đến giờ, những kẻ giao đấu với ngươi chỉ có A Hành và Saisen, mà cả hai đều là những con sư tử mạnh nhất thảo nguyên này.”
“Đúng là vận khí không tốt thật.” Kiều Dực cũng thở dài theo. Nếu may mắn hơn, có lẽ cậu đã không biến thành sư tử rồi. Suốt khoảng thời gian qua, cậu từng hy vọng tìm kiếm dấu vết của con người, chẳng hạn như các trạm cứu hộ hoặc máy bay không người lái.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT