Người đàn ông trước mặt thuận tay giữ lấy Khương Tri đang giãy dụa, thấu hiểu lòng người giải thích với cô: “Kéo cái này lên rồi sẽ không thấy nữa.”
Khương Tri ngước lên, hai má đỏ hồng, cánh môi đóng mở, cố gắng đấu tranh lần cuối: “Về nhà mới được hôn.”
Nghe vậy, khóe môi Tống Duẫn Hành cong lên, cổ họng phát ra tiếng cười khẽ, tựa như đang bị cô chọc cười. Đợi đến khi anh thả tay, Khương Tri cho rằng anh có lòng tốt tha cho cô, nhưng chưa kịp vui mừng, người nào đó đã duỗi tay giữ chặt gáy cô, quen cửa quen nẻo cạy mở hàm rằng cô, nặng nề hôn lên. Tống Duẫn Hành cuốn lấy lưỡi Khương Tri dây dưa, lực đạo ngày càng mạnh, vừa thô bạo lại bá đạo.
Khương Tri ngây người, đầu óc dường như vì thiếu dưỡng khí mà trở nên choáng váng. Hôm nay Tống Duẫn Hành như biến thành một người khác, động tác vừa mạnh vừa dồn dập, dường như muốn hấp thụ hết từng hơi thở của cô, một nụ hôn giống như cướp đoạt.
Nghe thấy âm thanh mờ ám giữa môi lưỡi hai người, Khương Tri dường như không thở được, theo bản năng lùi về sau, nhưng Tống Duẫn Hành giữ lấy đầu cô, anh giống như trừng phạt mà cắn nhẹ lên đầu lưỡi Khương Tri khiến cô khẽ kêu lên một tiếng, tủi thân nhíu mày.
Cuối cùng, khi Tống Duẫn Hành thả cô ra, hơi thở anh nặng nề, ngồi thẳng dậy, ánh mắt nhìn chăm chú lên cánh môi hồng nhuận của Khương Tri, trên đó còn có ánh nước óng ánh. Anh đưa tay ra, ngón tay dịu dàng vuốt ve cánh môi hơi sưng của cô, giọng nói trầm thấp hơi khàn: “Thằng nhóc kia nói gì với em vậy?”
Khương Tri hai má đỏ hồng, cô mím môi, thì ra khi nãy cô với Lục Tư Nhiên nói chuyện anh đã nhìn thấy rồi, vì vậy cô thu lại vẻ mặt ngượng ngùng, chậm rãi nói: “Cái người Lục Tư Nhiên đó thật kỳ lạ, vừa nãy tự dưng hỏi em có phải rất thiếu tiền hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT