Nguồn: Convert/ Wiki
^^^^-------###--------^^^^
Tag : Đam mỹ, Làm ruộng , Xuyên việt , Ngọt sủng , Chủ thụ , Convert, 1v1
❗NOTE: ⛔⚠️📢
1️⃣ Bạn nào edit nhớ ghi nguồn từ Wiki hoặc dẫn link từ Wiki nhen vì mình đăng để nghe.
2️⃣Nếu bạn lấy văn án và tên truyện của mình thì bạn ghi thêm tên mình nhé.
3️⃣Mình đăng Không Lợi Nhuận.
4️⃣❌❌❌Tuy bản convert khá dễ đọc, dễ hiểu nhưng cốt lõi Convert = Chưa Edit => Vui lòng nhìn kĩ tiêu đề trước khi vào.
>>>>>-----------<<<<<<
Nguyên A Sanh chết đột ngột do thức khuya để hoàn thành dự án, khi mở mắt ra đã trở thành nam thiếp của Thừa Tướng nước Đại Yến.
Thừa Tướng ư, bất kì ai đạt đến cấp độ này đều là một ông già mất răng và đầu óc hơi lẫn. A Sanh nhéo nhéo làn da non nớt của mình, vẻ mặt chán ghét: “ Hừ! Thật là một tên già không biết xấu hổ!”
Thừa Tướng hạ lệnh không được phép đi vào sân trước. Vì thế trong phủ chỉ có một mình nên A Sanh rất vui vẻ và thoải mái.
Trồng ít rau, nuôi lợn, tổ chức một bữa tiệc nướng nhỏ khi buồn chán……. Và hẹn hò với một anh chàng đẹp trai tuyệt trần, người dành cả ngày để uống trà bên ao nhỏ nơi A Sanh câu cá.
Ngày qua ngày vô cùng tuyệt vời!
**********
Cố Khác Quyết, Thừa Tướng nước Đại Yến, cố vấn của Tiểu Hoàng Đế, là người đầy tài năng về mọi mặt. Nhưng hắn lại cổ hủ và nhàm chán. Tất cả những người hắn dạy đều gọi hắn là “ Thầy “. Chỉ vì hắn thích cho mọi người chép sách.
Người đời có câu: Nếu bạn 25 tuổi nhưng lại hành động như 52 tuổi thì có khả năng bạn yếu sinh lí.
Thấy lời đồn càng ngày càng thái quá, nhà họ Cố đi khắp kinh thành lựa chọn nam thiếp, cuối cùng tuyển một người không biết từ đâu xuất hiện – con vợ lẽ của Nguyên gia tộc.
****************
Cố Khắc Quyết vẫn sinh hoạt như cũ. Chẳng qua chỉ thường xuyên ghé hồ uống trà thêm một chút.
Nguyên A Sanh: “Chà, lão già này khẩu vị thật mạnh!”
“ Tuổi già như vậy mà không có con thì không tốt!”
“ Khi nào lão già kia mới qua đời? Ta sẽ dành phần đời còn lại của mình……hi hi hi hi hi..”
Cố Khắc Quyết không uống trà nữa. Hắn ôm lấy người trước mặt.
“ Muốn chép sách không? “
Nguyên A Sanh: “ Ngươi cho rằng ngươi chính là lão già kia sao? “
Cố Khác Quyết trầm mặc: “Ai nói với ngươi là ta già rồi?”