Đào Ẩn thấy Vũ Uyển hưng phấn như vậy thì có hơi khó hiểu, loại cây dại mọc đầy trên rừng thế này không ăn được, lá và thân của nó rất đắng, củ cũng khó ăn nếu có thể ăn người dân chắc chắn đã đem về nào còn để chúng tự tung tự tác khắp núi rừng thế này.

Lòng nghĩ vậy nhưng Đào Ẩn vẫn làm theo, đặt cô xuống nhanh tay nhổ lên vài cây đưa cho Vũ Uyển.

Vũ Uyển nhìn thấy liền cười lớn: "Quả nhiên là dong riềng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play