Hiện tại kem que không có nhiều loại lắm, một loại là nước đường không đông lạnh, loại này rẻ nhất, một xu hai cây. Còn có loại khác chính là kem đậu xanh mà hắn mua cho mấy đứa nhỏ hiện tại, một xu một cây. Có loại cao cấp hơn là bánh kem sữa, loại đó không hề rẻ, phải tám xu đấy, nhà bình thường đều không nỡ mua loại đó cho con trẻ, cùng lắm thì mua cây Lão Băng Côn (1)hoặc là kem vị đậu xanh, đậu đỏ ngọt ngào miệng.

(1) Lão Băng Côn: một loại kem làm từ nước đường trắng đông lạnh lại.

Cố Kiến Nghiệp do công tác nên mỗi ngày đều chạy giữa hai nơi nhà và thành phố, sau khi đành dụm được chút tiền thì mua chiếc xe đạp hiệu Thượng Hải. Đây chính là chiếc xe đầu tiên ở thôn Tiểu Phong, hồi trước giữa trưa Cố Kiến Nghiệp đều không thế nào trở về nhưng hiện tại có con gái, chỉ cần không đi xe thì giữa trưa Cố Kiến Nghiệp đều trở về một chuyến, thơm hôn con gái béo nhà mình.

“Anh đừng phá con bé, mới vừa ngủ đấy.”

Cố Kiến Nghiệp chọc chỗ thịt mềm trên mu bàn tay bụ bẫm của con gái, trong lúc ngủ mơ Cố An An có thể cảm nhận được quấy rầy nên cái miệng nhỏ hồng phớt chẹp chẹp, mày hơi hơi nhăn lại, rầm rì, có xu hướng sắp tỉnh dậy.

Cố Nhã Cầm chụp bay cái tay không an phận kia của chồng, trừng mắt nhìn hắn một cái, lại dọc theo chiếc bụng béo của con gái mà nhẹ nhàng vỗ về, Cố An An rất nhanh buông lỏng đôi mày, ngủ thơm ngọt.

Đáy mắt Cố Kiến Nghiệp thất vọng thấy rõ, sao con gái không tỉnh lại chứ, nếu tỉnh thì hắn có thể quang minh chính đại ôm con gái chơi rồi.

“Cả người anh hôi rìn à, buổi chiều còn đi trong huyện không?” Cố Nhã Cầm nhìn thấy áo sơ mi sau lưng chồng đều ướt đẫm, nghĩ lần này ra xe hắn vừa đi là ba ngày, phỏng chừng trữ không ít quần áo dơ mang về, cô phải sớm chút giặt sạch quần áo, đỡ phải đến lúc đó không quần áo mặc.

“Không cần đi nữa, buổi chiều nghỉ ngơi.”

Cố Kiến Nghiệp rút lại ánh mắt từ trên người con gái béo, thành thật trả lời vợ.

“Vậy được rồi, anh tranh thủ thời gian cởi qυần áo trên người ra rồi tắm rửa đi, em giúp anh giặt quần áo luôn một thể.” Cố Nhã Cầm không buồn ngủ lắm, dứt khoát xuống giường đất, nhìn con gái ngủ trên giường đất bèn lấy qua gối đầu và chăn bông bên cạnh, cẩn thận làm một vòng rào cản xung quanh giường đất, lấy sức lực của đứa nhỏ mới vừa trăng tròn, người chẳng lật được bò cũng không xong thì “tường vây” này chẳng khác nào một đường lạch trời, phòng ngừa bé rơi xuống giường đất.


Cố Kiến Nghiệp lái xe ba ngày này vì tiết kiệm tiền ở nhà khách nên mỗi tối đều ngủ ở trên xe, eo đau lưng đau, đã sớm buồn ngủ đến nỗi mí mắt đánh nhau. Chẳng qua hắn biết vợ yêu thích sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không cho phép dáng vẻ này của hắn lên giường, chỉ có thể vẻ mặt đau khổ xuống giường đất, tính toán làm cái tắm chiến đấu tốc chiến tốc thắng, sớm chút quay lại ôm con gái thơm tho mềm mại ngủ một giấc trưa.

Hai người đi ra ngoài không bao lâu, Cố An An vốn dĩ còn đang ngủ ngon lành liền chậm rãi mở mắt ra, từ trong ngủ mơ tỉnh lại, cau mày, vặn qua vặn lại như bánh quai chèo.

Hóa ra không có Cố Nhã Cầm ở bên quạt gió, một con muỗi hoa văn lớn không biết từ nơi nào chạy tới thoải mái hút máu trên cánh tay béo múp của Cố An An, Cố An An cảm giác bị chích, bị ngứa làm tỉnh dậy.


Hiện tại nhà nông gia đuổi muỗi dùng đều là ngải thảo, có hai loại phương pháp sử dụng, một loại là phơi khô ngải thảo, sau đó đốt lên, dùng khói của ngải thảo đốt lên hun muỗi đi, còn có một loại là nấu nước ngải thảo, sau đó dùng nước ngải thảo lau mình, cũng có thể đuổi muỗi.

Cố An An hầu như mỗi ngày đều sẽ được Cố Nhã Cầm dùng nước ngải thảo lau người rất nhiều lần, bởi vì muỗi thích chích trẻ con da thịt non nhất, đặc biệt là Cố An An. Làn da của cô bé trắng nõn, chỉ cần bị muỗi cắn, chỗ muỗi chích sung đỏ lên nhìn thấy đặc biệt ghê người. Bởi vì cô tuổi còn nhỏ chịu không nổi khói ngải thảo nên mỗi ngày Cố Nhã Cầm sẽ nấu một nồi nước ngải thảo, rảnh rỗi thay cô lau mình, bởi vậy tình trạng bị muỗi cắn của cô đỡ hơn rất nhiều.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play