"Đừng khóc, bà cũng muốn cháu mãi là bảo bối cưng của bà." Cháu gái vừa khóc thì trong lòng Miêu Thuý Hoa cũng tan nát, ôm Cố An An hét lên.
Hai người nói chuyện như gà với vịt, khóc thành một đoàn.
Hắc Bàn và Hắc Nữu ngơ ngác nhìn chằm chằm, trèo xuống người Cố An An.
Thấy con người già dường như không có ý định đánh chúng, chúng đành ngồi ở một bên, làm chuột ăn dưa.
"Loại nhân sâm này là do bên trên gửi đến sao?" Vất vả lắm mới ngừng khóc, Miêu Thuý Hoa dùng khăn lau mặt cho cháu gái, cầm lấy củ nhân sâm rừng hỏi. Nhìn nhân sâm này ít nhất phải có 50 năm tuổi, hẳn là đã được phơi khô.
Nhân sâm mất nước, như vậy sẽ dễ bảo quản hơn, nhưng tua nhân sâm đều bị gãy, chất lượng hơi kém.
"Không, là chúng nó gửi ——" Cố An An vừa khóc xong, vẫn còn giọng mũi nặng nề, chỉ vào Hắc Nữu và Hắc Bàn bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play