Sở Cảnh ở vùng nông thôn một tuần, mang theo cục bông xù lên núi không tiện. Cục bông liền ngoan ngoãn nằm trong túi ngủ, không quậy phá, khi thấy anh trở về thì háo hức đến gần.
Trên đầu nó dính một nhánh cỏ, giữa bộ lông to mịn màng nhô ra một mảnh màu vàng. Sở Cảnh muốn nhặt nhánh cỏ xuống, lúc tìm kỹ lại không thấy đâu.
"Được rồi, dính người quá đấy." Sở Cảnh bế cục bông nằm trên mặt đất lên, vỗ nhẹ vào lưng nó an ủi.
Tĩnh dưỡng mấy ngày, cục bông xù không chảy ra chất lỏng màu đen nữa, lông tơ được phủi đi đá vụn và đất cát thì trở nên khô thoáng mềm mại. Có điều, thời gian hoạt động mỗi ngày của nó rất ngắn.
Ban đầu, Sở Cảnh không biết nên cho cục bông ăn gì, sợ nó đang bị thương mà còn ăn tầm bậy tầm bạ sẽ ngỏm luôn. Thế nên anh dứt khoát không cho ăn, mang theo nó lúc đi làm ở đồng ruộng, may mà quan sát mấy ngày tạm thời chưa phát hiện vấn đề gì.
Cục bông xù dưỡng thương xong cũng không biến lại thành bộ dáng sáng hôm đó, đàn chó hoang trên núi ngoài dự đoán không còn ồn ào.
Ban đêm không còn tiếng chó hoang quấy rầy, Sở Cảnh ngủ ngon mấy đêm liền, hoàn thành thuận lợi đợt công tác này, còn dành chút thời gian đi phụ giúp ngôi làng gần đây.
Anh thu dọn lều trại và đồ dùng, ngồi ở đường nhỏ bên bờ ruộng, chờ đợi xe đưa đón do bộ phận sắp xếp. Cục bông xù tựa lên đùi anh, xúc tu rũ xuống.
Xa xa là những ngọn đồi xanh mướt trập trùng, những thửa ruộng bậc thang đan xen uốn lượn. Trên cao, những giàn bìm bìm nở rộ, những đoá hoa nhỏ màu tím nhạt rung rinh đầy kiêu hãnh. Làn gió thoảng qua,
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT