Nguyễn Lương Sách hơi thất vọng, lẩm bẩm: “Cô ấy còn nói gì nữa ạ?”
“Lương Sách, mẹ không phải đối con theo đuổi Bảo Lỵ nhưng tự con cũng phải biết giới hạn, đừng lãng phí quá nhiều thời gian vào đó.”
Chủ nhiệm Điền muốn con trai đối mặt với thực tế, thế giới này rất tàn khốc.
“Con đã hai lăm rồi, còn có bao nhiêu năm xuân xanh để chờ đợi đâu! Chẳng lẽ cứ định lãng phí thời gian như vậy sao?”
“Mẹ, con khắc biết liệu.” Nguyễn Lương Sách yếu ớt nói.
Chẳng qua chỉ là đang tự an ủi mình và ứng phó với mẹ thôi.
Chủ nhiệm Điền truy hỏi: “Con thì liệu cái gì? Tuy Bảo Lỵ nhỏ hơn con hai tuổi nhưng cũng đã đến tuổi lập gia đình rồi, không gả cho con thì cũng sẽ gả cho người khác, con không định chừa đường lui cho mình sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT