Giai Ân biết là Thẩm Nam Chinh anh sẽ không bỏ rơi búp bê nhỏ như cô, nhìn bóng lưng anh vội vã chạy đến tìm đội ngũ y tế có chút tự hào.
Đồng chí nữ đang đỡ cô thấy cô không còn khóc nữa, cô ấy hỏi lại: “Có còn đau không?”
Gia Cát Ân gật đầu: “Đau quá.” “
“Cháu thật sự không thể đi sao?..” Đồng chí nữ luôn cảm thấy rằng chắc sẽ không dễ bị gãy chân đến như vậy, nhưng thấy rằng cô bé còn nhỏ có lẽ sẽ không nói dối, cô ấy hơi bối rối.
Giai Ân không lên tiếng, chỉ nhìn thẳng về hướng Thẩm Nam Chinh rời đi mà phát ngốc.
Tưởng tượng Thẩm Nam Chinh đưa mình đến sống trong khu nhà lớn, mỗi ngày ngày đều có sữa nóng uống.
Đúng rồi, còn có sô cô la nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT