Mặc dù thời tiết lạnh, nhưng mà mặt trời hôm này cũng không tệ.
Ánh nắng xuyên qua kính chiếu lên người cô, toả ra ánh sáng nhàn nhạt của người mẹ, bình yên, tĩnh lặng.
Đặc biệt là ánh mắt của cô nhìn về phía hai đứa con, Ôn Nhiên như sắp nhỏ cả nước ra rồi.
Hai đứa trẻ phối hợp với dì Trương và dì Hà để mặc quần áo, lúc này cũng vô cùng ngoan, anh quyết định ấn nút chụp hình.
Ôn Nhiên nghe thấy tiếng màn trập* trên đến: “Vẫn chưa chuẩn bị xong mà, anh thế này thật lãng phí!”
(*): là cái tiếng lúc ấn chụp thì có đèn flash sáng lên
“Không lãng phí, rất đẹp.” Thẩm Nam Chinh rất vừa lòng với tấm ảnh vừa rồi, chỉ là không biết rửa ra thì sẽ như thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play