Mắt thấy người ở lại nghĩa địa ngày càng ít, Tiết Hồng Ngọc kéo tay áo cô, nhỏ giọng nói: “Chúng ta mau chạy đi, đáng sợ quá!”
“Đúng vậy, chạy mau đi!” Địch Na cũng sợ hãi trốn phía sau Vu Lượng cảnh giác nhìn bốn phía.
Ôn Nhiên có thai không thể chạy được, càng chạy càng dễ xảy ra chuyện.
Nói thật, khi nghe thấy tiếng hát tuồng cô cũng sợ hãi nhưng bây giờ nghe thấy câu “thật ngột ngạt, thả tôi ra hít thở không khí đi” lại không còn sợ hãi như vậy nữa!
kiếp trước khi cô vào học ở khu mới có từng nghe nói về những lời này, mọi người đều lấy nó ra làm trò đùa
Vậy nên căn bản không tồn tại quỷ thần gì, mà chỉ có gì đó mờ ám.
còn cụ thể cái gì mờ ám thì lúc đó cô không có hỏi kĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT