Ông nội Vương Vân cũng bị lính Nhật hại chết. Nghe tới đây, cô ấy quên đi cơn sợ, đầy căm phẫn nói: “Đám lính Nhật đó quá đáng giận, nếu tôi mà sống ở thời đại đó nhất định sẽ đấu tranh chống lại bọn họ.”
Ôn Nhiên nhìn cô ấy một cái, cô ấy nghiêm túc nói: “Cô đừng không tin, tôi thật sự sẽ đấu tranh chống lại bọn họ.”
“Tôi tin.” Ôn Nhiên không có không tin, đây là tâm huyết người trong nước nên có. Cô hỏi cô ấy: ‘Bây giờ cô còn sợ không?”
Vương Vân lắc đầu: “Không sợ, có sợ cũng nên là đám lính Nhật sợ! Những mạng người vô tội đó là người của chúng ta, sẽ phù hộ chúng ta.”
“Ừm, cô nghĩ vậy là có thể ngủ ngon rồi.” Ôn Nhiên cũng không sợ
Ngoại trừ động vật thân mềm ra, không gì có thể khiến cho cô sợ hãi.
Vương Vân quay về phòng ngủ kể lại với mọi người, an ủi tâm lý sợ hãi của mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT