Phùng Phương Phỉ bảo anh ta dành thời gian vẽ cho cô ấy một bức tranh, anh ta còn chưa vẽ đâu!
Giờ phút này đột nhiên có linh cảm.
Bèn mau chóng chào tạm biệt rồi rời đi.
Ôn Nhiên nhìn bóng dáng vội vàng của anh ta, quay qua mỉm cười với Thẩm Nam Chinh.
Sau đó lại thương lượng về cuộc sống học đường sau này.
Trường học cách nơi này hơn mười mấy dặm.
Lúc trước chưa mang thai thì như nào cũng được, nhưng bây giờ mang thai đi lại cũng không quá tiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play