Tống Ôn Hinh nghiêm mặt nói: “Thư giới thiệu do đội trưởng Thạch đưa cho tôi, cũng do ông ta giúp tôi khai thư giới thiệu từ chỗ thư ký Lưu!”
Tống Kiến Thành nghe cô ta sửa lời nói theo mình, càng kiên định hơn.
Nhưng Thạch Kiệt lại một hai phủ nhận: “Sao tôi có thể khai thư giới thiệu cho nhóm gia đình có tình huống đặc thù như vậy! Quả thật cô ta có đến tìm tôi vài lần, còn không biết xấu hổ mà quyến rũ tôi, bị tôi đuổi đi! Tôi chỉ là người làm việc vì quần chúng nhân dân, sao có thể hứng thú phạm vào sai lầm thấp kém như vậy!”
“Ông…”
Tống Ôn Hinh không ngờ ông ta có thể nói ra mình cao thượng như vậy, rõ ràng đây là muốn gài bẫy cô ta.
“Ông nói bậy, là ông lấy thư giới thiệu ra uy hiếp tôi, tôi từ chối ông ông sẽ không khai cho tôi. Ba tôi mất, tôi chỉ muốn báo tang cho chị của tôi, mấy người khi dễ nhà tôi không có ai. Tôi liều chết không theo, lấy cái chết ép mấy người viết thư giới thiệu giúp tôi.”
“Đừng có vu khống cho tôi, cô không tự xem dáng vẻ như quỷ của mình, góa phụ Mã ở trong thôn còn tốt hơn cô, cô có chỗ nào đáng giá để tôi uy hiếp!” Thạch Kiệt hiên ngang, lẫm liệt nói: “Cô như vậy còn quyến rũ người khác, còn không tự rải nước tiểu của mình mà coi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play