Vương Lệ Trân sửng sốt một chút: “Tôi đang giặt quần áo, còn chưa giặt xong!”
“Tôi cũng trở về xem Ngưng Ngưng.” Hứa Phức Trân thấy họ muốn đi, cũng muốn rời đi.
…
Mấy người đều phải đi, Ôn Nhiên khách sáo hai câu, bảo Thẩm Nam Chinh đưa bọn họ ra cửa.
Đứa bé trong tay dì Trương khóc đến mắt sắp rơi xuống, bà ấy nhẹ nhàng vỗ về đứa bé, kiên nhẫn dỗ dành.
Ôn Nhiên cũng cảm thấy đau lòng.
Đợi đứa ăn trước có thể chịu được rồi hãy nhanh chóng chuyển sang đứa khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT