Sau vô số lần giải thích và được cho uống thuốc, tiêm thuốc như bệnh tâm thần, bà ấy trở nên tê dại và thực sự tưởng mình là bệnh tâm thần, không có việc gì thì cười ngây ngô một hồi, thật sự không thoải mái thì gào khóc một hồi. Sau này bà ấy cũng không biết mình có bị bệnh tâm thần hay không.
Bà ấy thậm chí còn không thể nhận ra họ là ai và cũng không muốn nhận ra.
Nhưng bà ấy biết rằng mình có một người con gái mà bà ấy bận lòng nhất và con gái bà ấy cũng đang phải chịu đựng rất nhiều đau khổ.
“Nhiên Nhiên…”
“Mẹ ơi, con ở đây!”
Ôn Nhiên cả đêm không chợp mắt, cô nắm tay mẹ, nước mắt lại rơi.
Lục Mỹ Cầm đã được chuyển đến phòng bệnh, trời đã sáng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT