Hạ Thường Sơn là viện trưởng, lúc Ngôn Hi còn nhỏ cũng là một tay ông ấy bế ra, khá là có kinh nghiệm.
Lúc ông ấy bế đứa đi đến phòng bệnh, cố ý đi ngang qua bên cạnh Thẩm Triệu Đình: “Lần này không cãi nữa rồi chứ, cháu trai của tôi!”
“Cháu trai ông!” Thẩm Triệu Đình không cam lòng yếu thế: “Chúc mừng, ông là cháu trai!”
Hạ Thường Sơn: “...”
Hạ Thường Sơn nghe một câu hai nghĩa của ông ấy, khóe miệng co giật.
Hạ Cận Ngôn cũng coi như biết Thẩm Nam Chinh giống ai rồi, chính là giống ba anh.
Thẩm Nam Chinh căn bản không nghe bọn họ nói cái gì, nỗi lo lắng cho Ôn Nhiên trong lúc vô ý đã thể hiện ra từ mỗi một lỗ chân lông, khẽ cau đầu lông mày xuất thần nhìn chằm chằm vào phòng sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT