Nước mắt tủi thân của Bạch Linh như những hạt trân châu đứt dây, không nói gì, nhưng lại giống như đã nói hết, chỉ nhìn Lữ trưởng Đỗ với vẻ đáng thương như vậy.
Lữ trưởng Đỗ biết tránh hiềm nghi, thậm chí còn không nhìn cô ta lấy một cái, nhưng vừa vào cửa cũng thấy dấu năm ngón tay trên mặt cô ta.
Ông ta nhìn Tôn Tú Phương đang nổi cơn tam bành, càng thấy mất mặt.
Với thân phận và địa vị hiện tại của ông ta, ngày ngày còn phải đối mặt với một người vợ thô lỗ như vậy, thực sự rất khó chịu.
Tôn Tú Phương cũng không dễ chịu, chuyện con trai bị dị ứng đã chạm đến giới hạn của bà ta, bà ta chống nạnh hỏi: “Tôi đánh cô ta, anh đau lòng phải không! Kẹo thằng Ba ăn là của cô ta cho, anh không nói một lời nào thì thôi, bây giờ anh còn muốn ngăn cản tôi tính sổ?”
“Cố tình gây sự!” Lữ trưởng Đỗ mặt lạnh: “Chỉ là vài viên kẹo, em cần gì phải làm lớn chuyện, ngay cả chúng ta cũng không biết con bị dị ứng với kẹo xoài, người ta làm sao biết được, em không phải là vô lý sao!”
Tôn Tú Phương đầu óc tỉnh táo: “Là chuyện vài viên kẹo sao, là cô ta muốn làm mẹ kế cho con trai anh!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT