Lữ trưởng Đỗ rất sĩ diện, nghiêm mặt nói: “Em nói ít thôi, có người ngoài ở đây, nói những chuyện vô bổ này làm gì! Cứ trông chừng đứa trẻ trước đã, đứa trẻ là quan trọng nhất!”
Tôn Tú Phương lau nước mắt: “Bình thường tôi có được gặp anh đâu, anh còn ghét phải gặp tôi, bây giờ tôi không nói với anh thì để đến bao giờ nói.”
Ôn Nhiên thấy hai người họ cãi nhau, có chút ngượng ngùng.
Cô đeo hộp thuốc lên vai nói: “À, chị dâu Tú Phương, tôi còn có việc, tôi đi trước đây, nếu có chuyện gì về đứa trẻ thì cứ đến trạm y tế tìm tôi bất cứ lúc nào.”
Tôn Tú Phương kéo cô lại: “Em gái, hôm nay vừa hay em ở đây, em phân xử giúp tôi, tôi vất vả cực khổ không được chút điểm tốt nào cũng đành, đến khi con cái xảy ra chuyện thì anh ấy còn tỏ thái độ như vậy, em nói xem có tức không!”
“Em xong chưa, thái độ của tôi có vấn đề gì?” Lữ trưởng Đỗ mặt lạnh tanh: “Em có thể nói trọng điểm không, con đang ốm mà em còn tìm cớ gây sự, truyền ra ngoài có hay ho không?”
Từ lần trước đề cập đến chuyện ly hôn, ông ta vẫn chưa về đại viện, làm việc ở đâu thì ngủ ở đó, Tôn Tú Phương muốn cãi nhau với ông ta cũng chẳng tìm được người. Nếu không phải con ốm, bà ta cũng không bắt cậu con trai thứ hai đi tìm ông ta!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT