Cái thai Xuân Nha đã ổn định, sau khi quan hệ giữa Nguyễn Lương Tắc và Xuân Nha càng ngày càng tốt, phát hiện ra càng nhiều chuyện thú vị, thời gian trở lại khu tập thể bám lấy Thẩm Nam Chinh cũng ít đi.
Đương nhiên, thời gian anh ấy không ở khu tập thể phần lớn đều ở cùng một chỗ với Thẩm Nam Chinh, không có việc gì còn có thể truyền thụ kinh nghiệm.
Có một số việc Thẩm Nam Chinh có kinh nghiệm hơn anh ấy, nhưng có một số việc thật đúng là phải nghe lời anh ấy.
Tối hôm đó, Thẩm Nam Chinh sau khi trở về ôm Ôn Nhiên vào trong ngực hỏi: “Nhiên Nhiên, bây giờ em có món gì đặc biệt muốn ăn không?”
“Buổi tối em ăn no rồi, hiện tại cái gì cũng không muốn ăn!” Ôn Nhiên sờ sờ cái bụng bằng phẳng, nằm ở trong lòng anh rất là an tâm.
Thẩm Nam Chinh hôn nhẹ lên môi cô: “Anh không có ý đó, ý anh là sau khi em mang thai có thứ gì đặc biệt muốn ăn hay không? Nghe Lương Tắc nói, trong lúc mang thai nếu như muốn ăn một thứ mà không được ăn, sẽ nhớ thương cả đời. Em muốn ăn cái gì nói cho anh biết, khó khăn hơn nữa anh cũng mang về cho em!”
Ôn Nhiên: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play