Cảnh Chính Nghiệp nghe không nổi nữa: “Có để lại sẹo hay không không phải ai cũng có thể khống chế, cô nói ít hai câu đi!”
Bạch Linh vô tội nói: “Tôi nói cũng không sai mà, nói thật còn không cho người ta nói, anh có phải quản quá rộng rồi hay không!”
Từng câu cô ta nói nghe thoáng qua như đều là vì Ôn Nhiên mà nói, kì thực từng câu từng chữ nhằm vào Ôn Nhiên.
Nếu như đối chọi gay gắt so đo, Ôn Nhiên sẽ bị cho là keo kiệt. Nếu như không so đo, thì Ôn Nhiên ấm ức trong lòng.
Ấm ức?
Từ này đã không còn tồn tại trong từ điển của Lục Ôn Nhiên!
Cô liếc cô ta một cái: “Không phải anh ta lo chuyện bao đồng, là do cô nói quá nhiều! Lúc chữa bệnh cô lui về phía sau, tôi chữa cho cô bé xong thì lại nhảy lên nhảy xuống giống như không có cô không được! Thế nào, miệng cô bị hở hay là muốn tiêm hai mũi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT