Vu Đào lập tức nói: “Tôi đảm bảo sẽ không nhắc đến nữa. Nếu như vì chuyện này mà gây phiền toái đến cô, tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
Khụ… khụ….
Lục Tương vừa uống một ngụm nước đã phun ra ngoài: “Anh dẹp ngay đi, mau sửa cho xong xe đạp của tôi, tôi còn đang vội về nhà nữa!”
“Tôi không nói đùa.” Vu Đào cầm chiếc khăn sạch đến lau cho cô ấy.
Ôn Nhiên thấy khuôn mặt của cô ấy còn đỏ hơn cả quả táo chín, thì cười một cách xấu xa.
Không biết điều này có được coi là vô tình cắm liễu, liễu lại xanh hay không, cô rất muốn tác hợp cho hai người này.
Trong sách không giới thiệu quá nhiều về Vu Đào, cô biết Vu Đào phần nhiều là thông qua Thẩm Nam Chinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play