“Mọi người ra ngoài chơi cho vui thôi nên đừng nghiêm túc quá. Hơn nữa khi còn nhỏ tôi đã từng học rồi nên chắc chắn sẽ có lợi thế hơn Nguyễn Linh, chỉ cần học sơ một chút thì tôi đã tìm được cảm giác rồi.”
“Mình nói mà, hóa ra là hồi nhỏ cậu đã từng học rồi.”
Cuối cùng Nguyễn Linh cũng hiểu tại sao cô trượt tốt hơn mình nhưng chuyện này cũng không thành vấn đề, căn bản chỉ là chơi cho vui thôi nên cô ấy không để tâm.
Kim Bảo Lỵ cũng phản ứng lại.
“Thảo nào vừa dạy thì cậu đã biết, hóa ra là như vậy, vậy… Nguyễn Lương Sách, anh đã nói là mời chúng tôi ăn cơm rồi, anh không được nuốt lời.”
Nguyễn Lương Sách hào phóng nói.
“Tôi là người nói lời giữ lời. Nói đi, mọi người muốn đi ăn ở đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT