Trên khuôn mặt trước giờ vẫn luôn không có cảm xúc bỗng xuất hiện vài nếp nhăn khi cười.
Lục Mỹ Cầm nhìn thấy cũng cảm thấy thoải mái, chỉ là nghĩ đến việc con gái sắp thành con nhà người ta thì lại có chút không nỡ.
Vẫn may là có thời gian dài để làm quen, nếu không để con gái qua đây ở luôn, thật sự bà vẫn chưa quen.
Lúc này Ôn Nhiên cảm thấy dường như băng vệ sinh đã ướt đẫm rồi, ba ngày trước ra khá nhiều, cô kéo tay áo Thẩm Nam Chinh, gọi anh đến một bên rồi nhỏ giọng nói: “Anh đi cùng em đến tiệm tạp hóa ở khu tập thể một lát nhé, em đến ngày rồi nên muốn đi mua băng vệ sinh.”
Thẩm Nam Chinh, người đã từng có kinh nghiệm ở kiếp trước đương nhiên biết đến ngày là gì!
Còn nhớ có một lần Ôn Nhiên vì đau bụng kinh mà ngất xỉu trên sàn, sắc mặt trắng như tờ giấy.
Hôm đó đúng lúc anh ở nhà, còn tưởng cô mắc bệnh nặng gì, hớt ha hớt hải đưa cô đến bệnh viện thì mới biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play