Lâm Đào cười và nói: “May là nhờ có em dâu, bác sĩ nói nếu sinh muộn thêm một chút, thì cả mẹ lẫn con đều khó giữ. Ban đầu tôi cũng muốn sắp xếp ổn thỏa cho hai mẹ con rồi mới đến nhà gặp hai người để cảm ơn, nhưng không ngờ lại gây ra rắc rối lớn như vậy cho em dâu.”
“Đều là duyên phận cả, những rắc rối nhỏ này không đáng là gì.” Ôn Nhiên nhớ lại em bé trắng nõn mềm mại nói: “Là vợ và con trai anh phúc lớn mệnh lớn.”
Lâm Đào không chỉ biểu lộ sự biết ơn trong lời nói, anh ta còn nói: “Đúng rồi, tôi sẽ chụp ảnh em dâu, sau đó viết một bài phỏng vấn độc quyền cho em dâu, như vậy sẽ thuyết phục hơn.”
Thẩm Nam Chinh suy nghĩ một chút: “Ý này không tồi, tránh cho những kẻ chỉ biết đàm tiếu lung tung kia không biết Lục Ôn Nhiên là ai!”
“Như vậy quá phô trương rồi, không chỉ có mình em cứu người, các cô các chú cũng đã nhiệt tình tham gia giúp đỡ.” Ôn Nhiên lo lắng, sợ Lâm Đào tưởng cô tới chỉ vì muốn lên báo.
Lâm Đào mỉm cười nói: “Khi cần nổi bật thì phải nổi bật, sáng nay khi tôi đến quán cơm, còn tình cờ nghe được có người chụp được bức ảnh em dâu cứu người, tiếc là tôi chưa có thời gian rửa ảnh. Tôi sẽ chụp một tấm ảnh cho em dâu để bày tỏ lòng biết ơn việc này cũng không tính là lớn lao gì.”
“Vậy làm phiền anh rồi.” Ôn Nhiên không ngờ lại có sự trùng hợp như vậy, cảm thấy bản thân còn có chút may mắn, cũng có một chút vui vẻ nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT