Thiệu Vũ vội vàng xua tay: “Sao có thể chứ, đều là mấy cô gái kia tìm cách bắt chuyện với anh, anh trốn còn không kịp đây này. Anh nói thật đó, anh cứ như mơ thấy cùng một giấc mơ vậy, trong mơ có một bóng hình mờ ảo sắp nhảy xuống sông ấy. Tuy không nhìn rõ được khuôn mặt của cô gái nhưng anh cứ cảm giác người đó chính là em.
Chỉ là không ngờ em lại đính hôn nhanh như vậy, nhưng mà đính hôn rồi cũng chẳng sao, cũng không phải anh nhất định phải cưới em mới có thể bảo vệ được em, làm anh trai của em cũng được vậy. Để có thể nhận ông Nghiêm làm cha nuôi quả thật là một chặng đường dài, nhưng điều có cũng không ảnh hưởng đến sự chân thành của anh.”
Ôn Nhiên: “…”
Ôn Nhiên không ngờ rằng anh chỉ nằm mơ một giấc mơ.
Nhớ đến ký ức về kiếp trước sau khi anh tự cứu mình về còn kiên nhân khuyên bảo, mũi cô có chút chua sót.
Nhưng cũng không đánh mất lý trí mà quay sang nói: “Chỉ vì một giấc mơ mà anh làm nhiều như thế, không sợ lúc nhìn lại rồi tự cười mình ngu ngốc nhường nào à?”
“Ngu ngốc các gì, anh cũng đâu có lỗ!” Thiệu Vũ cười nói: “Có một cô em gái thông minh như này, còn có một cậu em rể là là sĩ quan có triển vọng nhất Bắc Thành, anh có nằm mơ cũng bị cười làm cho tỉnh đấy. Nếu em gọi anh một tiếng “anh trai”, dù Thẩm Nam Chinh có không phục cũng phải ngoan ngoãn thừa nhận mối quan hệ này thôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT