Nếu cậu ta thật sự có giới hạn, đơn thuần là làm anh trai của Ôn Nhiên, ủng hộ con bé vô điều kiện chắc chắn là chuyện tốt, nhưng đột nhiên lại có chuyện tốt như vậy từ trên trời rơi xuống, cậu ta đang có mưu đồ gì đây?
Thật sự chỉ vì cảm thấy thân thiết thôi sao?
Thiệu Vũ thấy ông Nghiêm không nói gì nữa lại tiếp tục phát huy tài ăn nói: “Có thể ông cảm thấy cháu nhất thời bốc đồng, cũng có thể cảm thấy cháu có suy nghĩ kỳ lạ, nhưng cháu chỉ là tình nguyện âm thầm giúp đỡ cô ấy nhiều hơn thôi. Cháu thật sự cảm thấy rất thân thiết với cô ấy, cứ như đã gặp nhau rất lâu rồi vậy. Ông nhận nuôi cháu chỉ có lợi chứ không có hại, cháu cũng sẽ khiến cuộc sống sau này của ông được như ý nguyện.
Nếu ông thật sự không đồng ý, vậy thì cháu sẽ bỏ qua ông mà trực tiếp tìm đến mẹ cô ấy nhận bà làm mẹ nuôi, tuy không phải chính thức nhưng mối quan hệ cũng khá gần.
Ông Nghiêm liếc anh một cái: “Thằng nhóc cậu đúng là cái gì cũng dám nói ra!”
“Cháu không những có thể nói được mà còn làm được.” Một khi Thiệu Vũ muốn làm việc gì đó thì nhất định sẽ làm được.
Cách nghĩ điên cuồng, ngay cả bản thân anh cũng không thể kiểm soát được chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT