Thiệu Vũ rất tiếc nuối: “Nhận thêm một người học trò không phải càng làm sáng lạn thuật chữa bệnh của người sao?”
Mẹ Thiêu còn còn đang châm cứu không có ý định để con trai làm bác sĩ, một lòng chỉ muốn anh ấy làm quan, vội nói: “Thiệu Vũ, ông Nghiêm đã nói không nhận học trò, con cũng đừng làm người ta khó xử.”
Ông Nghiêm cũng nói thẳng: “Cậu không thích hợp để học y, thì không cần đi trên con đường học y này đâu!”
“Cháu nhận ông làm ba nuôi chắc được chứ!” Tính cách điên cuồng của Thiệu Vũ còn chưa có bộc phát ra đâu, nhưng lòng muốn kết giao với Ôn Nhiên không thay đổi.
Cho dù cô đã có chồng, cũng không ảnh hưởng anh ấy lấy thân phận bạn bè hoặc là anh trai tiếp cận cô, cho dù lúc cô chịu uất ức thì đứng ra làm chủ cho cô thì cũng được đi.
Ông Nghiêm tối sầm: “Tôi có con trai, con trai cùng con dâu cháu trai đều ở biên cương, ngày nào đó sẽ trở về.”
Thiệu Vũ cũng chưa từ bỏ ý định mà nói: “Người có con trai cũng không sao, cũng không ảnh hưởng cháu làm con nuôi của người. Thân phận cao thấp cái gì, nói như vậy thì hẹp hòi! Người nhận cháu làm con nuôi có rất nhiều chỗ tốt, như vậy cháu cũng có cớ đưa anh trai chị dâu cháu trai đã lâu không gặp mặt trở về!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play