“Thiệu Vũ?” Thẩm Nam Chinh cũng ngây người, không nghĩ tới lại nhìn thấy anh ta ở chỗ này.
Càng không thể bỏ qua vẻ mặt vui sướng khi anh ta nhìn thấy Ôn Nhiên đến, lập tức nảy lên cảnh giác.
Bồi thêm một câu: “Tôi cùng vị hôn thê của tôi đi chữa bệnh cho người ta.”
Nụ cười trên mặt Thiệu Vũ cứng đờ: “Vị hôn thê gì, anh nói cô ấy là vị hôn thê của anh?”
“Đúng vậy.” Thẩm Nam Chinh sát lại gần Ôn Nhiên một chút: “Có phải rất xứng đôi hay không?”
Thiệu Vũ: “......”
Thiệu Vũ ngơ ra, ngược lại mẹ anh ấy cười nói: “Thật xứng đôi. Nam Chinh, thằng nhóc cháu thật có phúc khí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT